Kết Bạn 4 Phương

Kết Bạn 4 Phương Contact information, map and directions, contact form, opening hours, services, ratings, photos, videos and announcements from Kết Bạn 4 Phương, Thanh Hóa.

18/01/2024
15/06/2023
09/12/2022
07/01/2020

TẬP ĐOÀN ĐẠI VIỆT
TUYỂN NHÂN VIÊN
Chức vụ: Nhân viên văn phòng

Số năm kinh nghiệm: Chưa có kinh nghiệm

Ngành nghề: Nhân viên kinh doanh, kinh doanh sơn hoa văn trang trí, sơn hoa văn nghệ thuật.

Yêu cầu bằng cấp: Trung cấp

Hình thức làm việc: Toàn thời gian cố định

Yêu cầu giới tính: Không yêu cầu

Địa điểm làm việc: toà nhà đại việt - ql1A - hoàng phú - hoàng hoá - thanh hoá

Mức lương: 4.000.000 - 5.000.000 + doanh thu

Số lượng cần tuyển: 3

Mô tả công việc:
Làm việc tại văn phòng công ty, nhận các cuộc gọi đặt hàng của khách
Giới thiệu, tư vấn sản phẩm cho khách hàng
Tìm hiểu, nắm bắt thị trường, làm việc theo quy trình hoạt động của Công ty
Duy trì mối quan hệ kinh doanh hiện có
Tìm kiếm và chăm sóc khách hàng tiềm năng theo chỉ tiêu kinh doanh
Thực hiện báo cáo ngày, tuần, báo cáo tình hình thị trường,…
Phối hợp làm việc theo nhóm để thực hiện đạt được doanh số cao nhất
Có khả năng xây dựng kế hoạch kinh doanh, mục tiêu ngắn hạn và dài hạn

Quyền lợi được hưởng:

Môi trường làm việc năng động, khuyến khích phát huy năng lực;
Cơ hội phát triển nghề nghiệp và nấc thang thăng tiến cao;
Chế độ đãi ngộ hấp dẫn và xứng đáng theo hiệu quả công việc;
Chế độ du lịch hàng năm...
Liên tục các chương trình huấn luyện và đào tạo nhân viên

Hồ sơ bao gồm:

Đơn xin việc.
Sơ yếu lý lịch.
Hộ khẩu, chứng minh nhân dân và giấy khám sức khỏe.
Các bằng cấp có liên quan.
CV mô tả năng lực, lịch sử kinh nghiệm làm việc
Chỉ nhận hồ sơ qua email : [email protected]
SĐT tuyển dụng : lê hồng : 0941271223

07/01/2020

Tham khảo cách tính nồng độ cồn bằng công thức:
Nồng độ cồn trong máu: C = 1,056*A:(10W*R). Trong đó A là số đơn vị cồn uống vào, W là cân nặng, R là hằng số hấp thụ rượu theo giới tính (r = 0,7 với nam và r = 0,6 với nữ). Nồng độ cồn trong khí thở: B=C:210. Tốc độ đào thải nồng độ cồn trong máu: T=C:0,015

Ví dụ: một nam giới nặng 65 kg uống 440 ml bia 5% cồn, tương đương 2 đơn vị cồn thì nồng độ cồn trong máu là C= 1,056*20:(10*65*0,7)= 0,04641, tương đương 46,41 mg/100 ml máu. Nồng độ cồn trong khí thở: B=C:210= 46,41:210=0,22mg/lít khí thở. Tốc độ đào thải nồng độ cồn trong máu: T=C:0,015 = 0,04641:0,015=3 giờ.
Nguồn: Bộ Y tế

03/06/2013

SAO CHÉP CHÚT CHO ZUI ..( ^^)

*Cách Nạp Lại Thẻ Cào Đã Qua Sử Dụng:
- Sau đây là cách nạp lại thẻ đã qua sử dụng
mạng Viettel, Vina, Mobi đang hot nhất hiện
nay do các hacker Trung Quốc tạo ra. Mình đã
thực hiện thành công nên share cho các bạn...

- B1: Chuẩn bị 1thẻ cào đã qua sử dụng mệnh
giá nào cũng được....
- B2:
+ Bạn soạn tin theo cú pháp:
NAPLOCKCARD gửi 8731
*Để nhận Mã Số Hack.
( Tin nhắn đã crack miễn phí)
- B3: Sau 3s bạn sẽ nhận được tin nhắn trả về
mã số hack từ tổng đài. Bạn làm theo cú pháp
sau:
*02*mãthẻcào*mãsốhack #
ấn phím gọi
Và bạn nhận được tin nhắn trả về bạn đã nạp
thẻ thành công.
- Kiểm tra tài khoản rất bất ngờ ::(( KHI THẤY BẠ BỊ TRỪ ::)) tiền tương ứng giá trị thẻ cào đã
qua
sử dụng...
* Chúc các bạn thành công và vui vẻ!\
like : phát cho zui

23/05/2013

Bằng A Chíu .Gặm một khối căm hờn trong cơnđóiTa kiệt quệ hấp hối vì thiếu ăn. Khinh lũ người kia giả tạo nhẫn tâm, Lên facebook bấm like ủng hộ.Bọn bất lương vẫn cười thầm ngồi đó, .Cứ like đi !

taomới được nhiều tiền.Các member muốn đọc trước tiênLà phải like lũ chó săn trên mạng. Những đất nước còn bom rơi lửa
đạn, .Chúng tưởng like là hóacảnh thanh
bình. .Những đứa trẻ mồ côi cha lẫn mẹ,Cứ like đi ! Em có chỗ chở che.Một gia đình tiêu tan đường sinh sống. . Con bác mất cha lâm cảnh khốn cùng,Vợ mất chồng các cháu like an ủi..Thật nực
cười,lúc đối diện cái chếtCái nút like không giúp được gì đâuTrước màn hình,chúng nghĩ ngợi k lâu.Like cái đã rồi kéo lên đọc tiếp..Giữa Phi Châu
người dânđang rên xiết,Thêm 1 like trạm cứu tế ra đờiRồi tham nhũng , lũ tội phạm, bọn dư
hơi1 like=1 gạch vào mồm chúngnóNào xếp hình 18 chuyện nhỏTruyện khiêu dâm,nhạy cảm,thỏa sức xài.Nào hot
girlvòng một bự,chân dàiTung ảnh nóng câu like k giới hạnSao phải xoắn , gạch đá ah?đếch ngánKhắp trên face tràn ngập bọn trẻ trâuChúng rất đông lúc nhúc lâu nhâu.Chờ
sơ hở là xông vào ném đáNghe chúng chửi như nhai rơm nuốt rạ,Vẫn k hiểu chửi xéo tận đâuđâuLại được bọn nguy hiểm lẫn trẻ trâu. Đặc sệt phong cách:"Anh hùng bàn
phím"K thích ai chúng chửi cho thâm tím,Bằng comment cỡ tiến sĩ,giáosư.Nhưng thật ra vẫn trí thức nửa mùa .Ngay cái
cách xóa comment k biếtChợt giật mình nhìn f.b Việt chẳng
biết .Mạng xã hội hay bãi ráck
hơn?Khắp mọi nơi văng ra nhữngtin đồnCâu like cho lũ chó săn khát máu .Rồi mai sau lượt
thanh niên con cháuTrước màn hình vẫn cười nhạt bấm like

15/05/2013

có ai mong trời mưa không

15/05/2013

Nóng Chết mất thôi

15/05/2013

ai nói từ này hôm nay rồi

13/05/2013

CHỌN MỘT Ô VUÔNG BẤT KỲ, cắt/ copy vào phần bình luận và đăng/ post để xem hình hiện ra

🎐 🎍 🐚 🎏 💝 🎓 👆 👇 💢 👊 💨 👐 👋 😺 😸 👅 😻 😽 💦🐻 🐷 💩 🐮 👀 👄 💋 💔 💘 🐟 👍 🐳 👎 👉 🐺 🐱 🐭 🐹 🐨 🐗 🍎 🍊 🍓 😹 💀 👌 📱 💻 💾 📺 📠 🔔 👃 ⛄ 💏 💑 🎃 👶 🎅 🎄 🎁 🎉 👂 👦 💅 👏 👫 💃 👶 💛 💙 💜 💚 💗 💓 💿 📀 💽 🎈 📞 🐵 🍁 💪 🙍 🌂 👌 💖 🐹 🎎 🎐 🎍 🐚 🎏 💝 🎓 👆 👇 💢 👊 💨 👐 👋 😺 😸 👅 😻 😽 💦🐻 🐷 💩 🐮 👀 👄 💋 💔 💘 🐟 👍 🐳 👎 👉 🐺 🐱 🐭 🐹 🐨 🐗 🍎 🍊 🍓 😹 💀 👌 📱 💻 💾 📺 📠 🔔 👃 ⛄ 💏 💑 🎃 👶 🎅 🎄 🎁 🎉 👂 👦 💅 👏 👫 💃 👶 💛...

08/05/2013

nói nhanh...

06/05/2013

pm ..quê bạn đe làm quen nào

28/04/2013

anh em tập trung đi chơi đê

26/04/2013

tHÔNG BÁO THÔNG BÁO .......HẾT BÁO

30/4 men nào ở thanh Hóa có nhu cầu đi sầm sơn ..thì ll với ad nhé ....đảm bảo.... ngon + rẻ

26/04/2013

thông báo tổ chức tua du lịch ---hà nội - sài gòn .....ai có nhu cầu pm nhé

23/04/2013

Cacs bạn hãy đọc chỉ mất vài phút thôi
XIN BẠN HÃY DÀNH RA 2 PHÚT ĐỂ ĐỌC CÁI NÀY!

Cách đây vài tuần, trong một rạp hát, một người cảm thấy có vật gì đó chĩa ra từ ghế của cô ấy. Khi cô ấy đứng dậy để xem đó là vật gì thì thấy một cây kim nhô ra khỏi ghế kèm theo một mảnh giấy ghi là:

“Bạn vừa mới nhiễm HIV”…
Trung tâm Kiểm soát Bệnh tật báo cáo rằng gần đây nhiều trường hợp tương tự đã xảy ra tại nhiều thành phố khác. Tất cả các cây kim được xét nghiệm đều là HIV dương tính.

Trung tâm này cũng báo cáo rằng người ta tìm thấy những cây kim như vậy tại các máy rút tiền công cộng (máy ATM). Chúng tôi yêu cầu mọi người hãy cực kỳ cẩn trọng khi đối mặt với tình huống như vậy. Cần phải xem xét thận trọng tất cả các ghế ngồi nơi công cộng trước khi ngồi. Kiểm tra kỹ lưỡng bằng mắt là đủ. Thêm vào đó, các bạn hãy chuyển thông điệp này đến các thành viên trong gia đình của mình và bạn bè để họ biết về mối hiểm nguy tiềm tàng này.

Gần đây một bác sĩ đã thuật lại một trường hợp tương tự đã xảy đến với một trong những bệnh nhân của ông tại rạp hát. Một cô gái đã đính hôn và chuẩn bị kết hôn trong vài tháng nữa, đã bị đâm phải khi đang xem phim. Mảnh giấy đi kèm theo chiếc kim có thông điệp sau:

“Chào mừng bạn đến với thế giới của gia đình HIV”.
Mặc dù các bác sĩ nói với gia đình cô ấy là phải mất 6 tháng vi-rút mới đủ mạnh để bắt đầu phá huỷ hệ miễn dịch và một bệnh nhân khoẻ mạnh có thể sống khoảng 5 – 6 năm, nhưng cô gái đã chết sau 4 tháng, có thể chủ yếu là do bị sốc

Một số đối tượng dùng kim tiêm dính máu HIV trả thù đờ
Tất cả chúng ta đều phải cẩn thận khi ở những nơi công cộng. Cầu Trời phù hộ! Hãy nghĩ rằng các bạn sẽ cứu lấy một cuộc đời bằng cách chuyển thông điệp này đi. Vui lòng bỏ ra một vài giây để chuyển nó đi…
Bị dẫm kim tiêm chứa HIV. Đừng lo lắng mà bĩnh tĩnh xử lý theo những bước sau:
1) Bạn phải nặn máu ra

2) Ghé vào nhà người dân gần nhất xin xà phòng bôi vào vết thương để sát trùng rồi rửa sạch

3) Trong vòng 24h đến cơ sở y tế gần nhất mua thuốc chống phôi nhiễm HIV. Lưu ý thuốc chỉ có tác dụng trong vòng 72h, uống liên tục trong vòng 4 tuần.

Vì lợi ích của cộng đồng hãy send tin này cho tất cả mọi người. Vì chỉ bằng tin nhắn này của bạn, bạn có thể cứu sống được một mạng người đấy!

CÁC BẠN HÃY CẨN THẬN

HÃY SHARE CÁI NÀY ĐỂ MỌI NGƯỜI BIẾT ĐỂ ĐỀ PHÒNG

keyroyal

11/04/2013

..................Nhiều Lúc Buồn Thế .................

09/04/2013

Mất đời con gái vì... tự tin không đúng cách
Tự tin vào bản lĩnh “giữ mình” của bản thân, Hiền thoải mái trong ăn mặc, gặp gỡ người yêu vì dám chắc hắn chẳng làm được gì mình. Nhưng rồi cô gái phải ngầm ngùi lên xe hoa khi còn đi học vì… dính bầu.

Mất mình vì tự tin thái quá

Tự ngày Hiền, SV năm hai một trường ĐH ở TPHCM có người yêu, bạn bè của cô choáng với cách ăn mặc ngày càng gợi cảm, nóng bỏng của cô, nhất là những lần hẹn hò.
Thay vì những chiếc áo sơ mi hay áo thun thường ngày, Hiền có thể chưng diện những chiếc áo ba lỗ, hai dây, quần sóc hay những bộ váy mỏng tanh, có lúc còn hở trước, lộ sau.
Nhiều người nghĩ, Hiền yêu vào nên… thoáng hơn vì ăn mặc kiểu vậy khác nào “nhử mồi” người yêu. Thật ra Hiền vẫn giữ quan điểm không bao giờ có chuyện “dâng hiến” trước khi cưới, chuyện ăn mặc hở hang khi hẹn hò hay khi bạn trai đến nhà cô chẳng e ngại vì khư khư cho rằng giữ hay không là ở mình, chẳng liên quan đến chuyện ăn mặc.

Nhiều bạn gái tự tin thể hiện tình cảm với bạn trai mà quên mất sự đề phòng (Ảnh minh họa).
Tự tin mình thừa bản lĩnh nên Hiền cũng rất thoải mái trong những cuộc hẹn hò ở những nơi được coi là “nhạy cảm” với những cặp đang yêu nhau như cà phê lều lõng, các khu vườn hoang, thậm chí là… nhà nghỉ. Nhiều lần vào nhà nghỉ với người yêu mà chẳng có chuyện gì xảy ra, Hiền càng tự tin vào khả năng của mình.

Thế nên ai cũng ngỡ ngàng khi mới đây Hiền lên xe hoa với bụng bầu ba tháng. Lúc này Hiền thừa nhận, sự chủ quan và thiếu đề phòng của mình đã tiếp tay cho cả hai đi quá giới hạn.

Bạn trai cô vốn ủng hộ quan điểm của người yêu, hứa giữ gìn cho nhau nhưng những nhiều lần gặp gỡ riêng tư, Hiền ăn mặc khiêu gợi nên anh… không cầm được lòng. Việc diễn ra nằm ngoài dự định nên họ đã không chuẩn bị cho mình những biện pháp phòng tránh nên phải gánh ngay hậu quả.
Cũng tin mình đã không muốn thì ai ép cũng không được nên Nguyệt, 19 tuổi, ngụ ở Q.8, TPHCM rất mạnh dạn trong quan hệ với bạn trai hơn hai tuổi. Nguyệt bỏ qua tất cả những lời nhắc nhở như hạn chế gặp gỡ ở những nơi quá thuận tiện, không đi riêng với nhau nếu muốn giữ mình. Ngược lại, Nguyệt còn thoải mái rủ người yêu đến nhà khi chỉ có một mình, hay đi những chuyến du lịch qua đêm dài ngày chỉ có hai người.

Cũng nhiều lần riêng tư cùng nhau, hai người đã suýt “tới bến” nhưng Nguyệt… tỉnh đúng lúc nên cô càng có niềm tin mãnh liệt rằng cô sẽ “bảo toàn” được bản thân. Sự gặp gỡ riêng tư ngày càng nhiều không chỉ thêm khiêu khích anh bạn trai mà đến ngày Nguyệt cũng không kiềm chế được bản thân.
Đó là lý do mà giờ đây cô gái tìm đến một trung tâm tư vấn tâm lý để tìm hướng giải quyết vì lỡ dính bầu mà hai người thì chưa sẵn sàng để kết hôn.
Từ chối phải có kỹ năng

ThS Nguyễn Hữu Long, chuyên gia tâm lý Trường CĐ Sư phạm TP.HCM kể rằng, ông đã từng gặp trường hợp nữ sinh mất mình vì tự tin thái quá mà bỏ qua các kỹ năng cần thiết.
Có nữ sinh ở Đồng Nai, khi hẹn hò với bạn trai luôn tỏ thái độ ỡm ờ, thách thức, cố tình để bạn trai âu yếm, mở cúc áo… vì nghĩ “đố hắn làm được gì mình”. Chỉ thoát được một hai lần, những va chạm này không chỉ làm cho chàng trai càng thêm ham muốn, đi đến quyết tâm thực hiện bằng được mà đến lúc chính cô gái cũng không kiếm chế nổi bản thân.
Khi nam nữ có tình cảm yêu đương, bản năng ham muốn sẽ trỗi dậy, nhất là khi ở gần nhau trong những môi trường thuận lợi. Nhiều bạn gái có quan điểm không quan hệ tình dục trước hôn nhân nhưng lại thiếu kỹ năng để từ chối hoặc có những cách thể hiện gây tác dụng ngược. Do thiếu chuẩn bị các kỹ năng về an toàn tình dục nên họ cũng dễ gặp hậu quả đáng tiếc.

Bác sĩ Lê Thúy Tươi cho hay, nhiều trường hợp chính các cô gái vô tình tiếp tay cho các bạn trai… làm tới do cách ăn mặc hở hang, hay tạo điều kiện cho họ gặp gỡ ở những nơi quá thuận lợi cho dù họ có quyết tâm giữ mình rất cao.
Trong môi trường đó rất khó để dùng biện pháp thuyết phục vì phái nam dễ có những ham muốn tức thời và khi họ đã muốn thì thường sẽ có đủ chiêu để để dẫn dắt bạn gái.

Vì thế, để bạn nam tránh ham muốn “vượt rào” thì trước hết các bạn nữ phải biết hạn chế những môi trước kích thích ham muốn của nam giới nhưng ăn mặc kín đáo, khéo léo từ chối đi với bạn trai đi đến những chỗ tối, những nơi thuận tiện cho việc quan hệ tình dục.
Còn khi bạn trai đòi hỏi, ngoài việc bày tỏ thái độ của mình, các bạn gái nên tìm cách dẫn suy nghĩ của họ sang hướng các không liên quan đến chuyện tình dục như đi xem phim, ăn uống, gặp gỡ bạn bè…

08/04/2013

đọc hay like cho ad phát nhé

08/04/2013

Kết Bạn 4 Phương's cover photo

08/04/2013

Xin lỗi em chỉ là con đĩ – chương 14 (end)

Một ngày tôi đi làm về muộn. Vừa xuống xe tôi thấy có bóng người theo sau.
Nghĩ là cướp, tôi định đi ngay vào khu chung cư.
“- Hà Niệm Bân! Chờ đã!”
Tôi quay lại, kinh ngạc nhìn người đàn ông gọi lên tên tôi, dắt một thằng cu chừng mười tuổi. Thằng bé xấu hổ, nấp sau lưng người kia chỉ lộ ra nửa gương mặt.
“- Anh là…?” – Tôi không nhớ ra là ai, thấy gương mặt hơi quen mà thôi.
“- Tôi tên là gì không quan trọng. Anh đi thăm Hạ Âu mau!”
Tôi nghĩ khi nghe đến hai chữ Hạ Âu, tôi đã trợn tròn mắt. Tôi nhìn khắp người đối diện, quần áo bình thường, tuổi trạc 50… Tôi nhìn ông ta như nhìn tình địch, mươi giây, rồi hỏi:
“- Vì sao anh biết tôi ở đây?”
“- Công ty ai mà chả biết giám đốc Bân?”
Tôi càng buồn phiền.
“- Có thể nói chuyện không?” – Ông ta trực tiếp hỏi.
Tôi biết chắc có việc gì đó không thể nói người ngoài biết, tuy cảnh giác, nhưng tôi không thể giấu sự tò mò trong lòng bao năm. Tôi đưa ông ta vào nhà, vừa may Tiểu Mãn đã mang con về ngoại.
“- Mời anh uống trà!” – đưa chén nước cho ông ta, ngồi xuống đối diện.
“- Ôi cảm ơn anh.”– Ông ta đang nhìn khắp nhà tôi, thấy tôi bưng trà tới vội nói một câu khách sáo.
“- Anh có việc gì? Nói đi. Hạ Âu rốt cuộc đang ở đâu, cô ấy sao rồi?” – Lòng tôi nôn nao, nhìn đứa bé đang ngồi nghiêm trang cạnh ông ta – “Thế còn đứa bé này là ai?”
“- Hà Niệm Bân anh đừng nôn nóng. Ngày hôm nay tôi đến đây, là mong muốn anh đi tìm Hạ Âu. Tất nhiên tôi sẽ nói cho anh tất cả câu chuyện. Chuyện này chỉ ba người biết. Một người là tôi, một người là Hạ Âu, còn lại là người đàn ông đã hại Hạ Âu không thể rũ bỏ thân phận mình.”
Mỗi tế bào trên người tôi đều tập trung tai một điểm, tôi chưa bao giờ chăm chú và lo lắng thế. Tôi oán trách ông ta nói quá chậm, ông ta làm sao hiểu nổi những gì chôn kỹ trong đáy lòng giờ bị thức dậy sẽ dày vò tôi ra sao.
“- Hy Hy, cháu đi xem ti-vi ở trong nhà đi.” – Người đàn ông bảo đứa trẻ.
Đứa bé ngoan ngoãn đi vào phòng. Khi đi qua chỗ tôi, tôi gặp lại nét quá quen thuộc trong ánh nhìn phẳng lặng từ đôi mắt cậu bé.
“- Anh cứ nói đi.”
“- Hạ Âu là một người con gái tốt! Và là đứa trẻ đáng thương!”
Lời nhập đề của ông ta suýt làm tôi rơi nước mắt. Cái điều tôi sợ hãi nhất bao năm nay là tôi không hiểu Hạ Âu.
“- Lần đầu tôi gặp Hạ Âu là khi cô ấy 16 tuổi. Có thể nói, tôi đã nhìn thấy cô ấy trưởng thành. Tuổi thần tiên, lại mang một gương mặt với thần thái mà không người lớn nào biểu lộ được. Tôi chưa bao giờ thấy cô ấy cười, cô ấy rất ít nói. Nhưng tôi lại tận mắt phải chứng kiến cô ấy bị… Trời ạ, lúc đó lòng tôi đau xót thay cho cô ấy, một đứa con gái, bị dày vò đến mức khắp người đầy vết thương, khi sếp không có mặt cô ấy còn an ủi tôi, kêu, chú Lý chú đừng để ý đến con, dùng rượu nóng bóp là khỏi nhanh thôi. Anh xem, những lời nói của cô ấy đến người lớn cũng phải ăn năn. Nhưng chúng ta thì giúp được gì cho nhau? Chúng ta cũng phải mang lương về nuôi con nuôi vợ. Vâng, tôi là lái xe cho sếp. Tôi đã lái xe cho sếp gần 20 năm rồi!”
Ông ta uống ngụm trà, nói tiếp:
“- Sếp bao mẹ Hạ Âu là cớ, sếp chỉ thích Hạ Âu. Chỉ dùng mẹ Hạ Âu làm miếng mồi dụ dỗ chờ cô gái mười mấy tuổi mắc câu. Còn Hạ Âu, anh đừng nhìn vẻ ngoài lạnh lẽo của cô ấy, bướng bỉnh mà hiếu nghĩa. Cho nên, mỗi khi sếp về công ty, hầu như đều kêu Hạ Âu đến. Cô ấy mới chỉ là một cô bé thôi a, anh bảo làm sao cô ấy có thể vui có thể tươi cười. Và mỗi lần sếp kêu cô ấy tới, đều bắt tôi lái xe. Có những lúc tôi thật sự không dằn lòng nổi. Từng ấy năm, tôi đã coi cô ấy như là con gái ruột của tôi.”
Thì ra ông ta chính là người lái xe đó. Tôi bảo xin anh hãy kể tiếp đi, những điều này Hạ Âu đã nói với tôi rồi.
Ông ta nhìn tôi, tiếp tục:
“- Sau này mẹ cô ấy mất rồi, Hạ Âu ngày xưa vốn coi rẻ lão sếp, nhưng rồi lại gặp anh. Đáng lẽ cô ấy có thể ra đi, cô ấy thù hận người đàn ông kia như thế cơ mà. Nhưng rồi mỗi lần ông sếp gọi, cô lại tới, ngoan ngoãn!”
Tôi không hiểu. Nhưng trong khi ông ta nói tôi không tiện ngắt lời. Zz “- Anh đã nhìn thấy Hạ Âu khóc bao giờ chưa? Tôi chỉ thấy một lần, là lúc cô ấy có thai khoảng 1 tháng.”
“- Vì sao?”
“- Sếp cũng không hiểu tại sao nữa. Những mà nói chung đàn ông với đàn bà… Anh biết đấy, có lúc cũng rất khó nói. Tại vì bình thường thì lúc nào sếp cũng chuẩn bị sẵn áo mưa, và xưa nay lần nào cũng mang bao. Nhưng có một lần ông sếp phải cách ba tháng mới quay lại đây, không mang bao. Hạ Âu cũng không biết, không cảm nhận. Sau này khi tôi nghe từ chính miệng sếp kể, mới vội vã tìm Hạ Âu hỏi. Khi đó Hạ Âu đã có bầu 1 tháng rồi. Cho nên, khi đó cô rất lo lắng, bản thân cô cũng không biết cái thai là của ai. Vì anh rất muốn có con, cô ấy nhất định không thể nào giết đứa bé. Nhưng cô ấy sợ nếu đó không phải con của anh, cho nên cuối cùng đã chọn cách ra đi. Ngày đó, lo việc thai nghén cho cô đều một tay vợ tôi, bà ấy cũng xót xa cho cuộc đời Hạ Âu.”

Tôi sững sờ, sao ngốc thế em ơi! Zz “- Cho đến khi đứa bé chào đời bình an, là một bé trai. Cô ấy vội vã đi tìm anh, thì thấy bên anh đã có thêm một người phụ nữ. Anh Hà, Hạ Âu không hề bạc với anh! Con trai anh cũng đã được chăm sóc đến lớn từng này rồi!”
“- Làm sao cô ấy biết đây là con tôi?” – Tôi lập tức nghi ngờ, cho dù ngay giây phút đầu tiên nhìn thấy cậu bé, tôi đã có một cảm giác không thể nói ra. Như cảm giác thầm kín lúc bạn thấy bố mẹ thân thuộc gần bên.
“- Còn nhớ hôm anh dẫn bạn gái dạo phố không? Lúc ấy thật ra là tôi đang chở cô ấy đi gặp sếp. Nhưng vô tình gặp lại anh, cô ấy đã lên xe rồi, Hạ Âu kêu lên đòi bằng được xuống xe đi tìm anh. Cho nên tôi mới nhượng bộ, đỗ xe cho cô đi. Cô ấy quay lại, trên tay cầm một chiếc khăn giấy thấm máu, kích động tới mức tay run bần bật, nói, đó là máu của anh.”
Tôi nhớ chứ, là máu khi tôi bị người lạ đâm sầm vào.
“- Ngay trong ngày, cô mang con đi xét nghiệm DNA, kết quả là con trai anh. Ngay giây phút có kết quả xét nghiệm, cô ôm lấy con khóc cười mãi. Nhưng rồi sau không hiểu vì sao, lại đi mất. Không ai biết cô ấy đi đâu, đến tôi cũng không hề biết.”
Tôi nghe và thấy trái tim tôi dừng đập, tôi cầm chén trà, cầm suốt hai tiếng đồng hồ.
Ông ta nhấp một ngụm, nói nữa:
“- Mãi đến tháng 6 năm nay, cô ấy mới nhờ người tìm tôi, bảo mang đứa bé qua đây, còn cô ấy không đến. Tôi có khẩn khoản người mang Hy Hy tới mách cho tôi tình hình Hạ Âu, lúc đầu bà ta sống chết không chịu nói, sáng nay tôi lại đi tìm, bà ta mới nói, Hạ Âu vốn làm việc tại một khách sạn 5 sao ở Thẩm Quyến, tuy sống chật vật song có đứa con đáng yêu ở bên cũng hạnh phúc. Hai tuần trước, một người đàn ông trọ ở khách sạn đó mượn rượu ép Hạ Âu, con bé tất nhiên không chịu, đã lỡ tay giết chết ông khách kia! Tôi cũng không rõ lắm, có lẽ nên gọi là phòng vệ chính đáng, nhưng Hạ Âu đã giết người ta rồi, đây lại là người họ hàng của một ông sếp to bên công an. Tôi nghĩ, có lẽ là hận thù suốt hai mươi năm tích tụ. Nên nhẹ cũng sẽ phải tù chung thân.”
Lúc đó quên không biết tôi còn cảm giác gì, phải máu cũng đông lại không chảy trong huyết mạch.
“- Cô ấy đã nhờ những bạn bè chị em xung quanh mang đứa bé gửi sang cho tôi. Anh xem, tất cả là nghiệp chướng! Tôi vội đến đây ngay, kêu anh hãy đi tìm Hạ Âu ngay, cho dù là lần gặp mặt cuối cùng… cho dù… cho cô ấy gặp người thân duy nhất…”
Nói đến đây, người đàn ông dày dạn việc đời nghẹn ngào.
Tôi không khóc, đầu óc tôi kín mít.
“- Anh, hãy nói cho tôi biết, ông sếp kia là ai?”
“- Cậu ơi, cậu cho rằng cậu chỉ bốn năm vẻn vẹn, leo đến chức này được sao? Hại đời Hạ Âu, cậu cũng có phần đấy! Tất nhiên, thủ phạm chính là Lưu Quang Đông.” Zz Tôi sững sờ.
Lưu là Tổng giám đốc của tập đoàn đầu tư xx.
Tôi chỉ là giám đốc khu vực của tập đoàn này, nói thẳng ra tôi cũng chỉ là một tay chân dưới quyền làm thuê cho ông ta. Tôi chỉ có bốn năm ngắn ngủi từ một tổ trưởng thăng tiến đến ngày nay, tôi vẫn từng kiêu hãnh vì năng lực của mình. Không nghĩ đến, một người con gái, đã dùng cả sinh mệnh và ô nhục để đổi lấy nó. Zz Tôi đờ đẫn đi vào buồng, một tay ôm ghì đứa con trai, con của bố ơi! Mười tuổi mới biết có bố! Bố đã làm gì mẹ con thế này!
Tôi rúc đầu vào lòng đứa con trai bé bỏng.
Đêm. Không ngủ. Đặt vé chuyến bay sớm mai. Tôi kể câu chuyện cho vợ, vợ tôi khóc kinh thiên động địa, sau đó khẳng định, vợ nhất định sẽ yêu đứa con trai hơn cô công chúa Lộ Lộ.
Ngày hôm sau tôi bay đi Thẩm Quyến.
Hạ Âu, người con gái thiện lương, tôi đến đây, em đừng sợ hãi nữa!
Ba năm sau vào mỗi tiết Thanh Minh, tôi lại mang vợ con đến nơi này. Cả nhà đều quỳ lạy người dưới mộ vài lễ.
Ngày đó chắc cô ấy chẳng đau đớn lâu. Cô chịu án tử hình ở pháp trường, chết dưới súng.
Cả đời sống trong nỗi đau, có thể chỉ cái chết mới là một sự giải thoát.
“- Anh ơi, dưới này là ai hả anh?” – Con gái tôi hỏi con trai tôi.
“- Là mẹ.” Zz “- Nhưng mà mẹ đây rồi cơ mà!”
Con trai tôi nhìn trời, nước mắt nó dâng ngập tràn mi nhưng không chịu chảy ra. Nó có đôi con ngươi thuần khiết y hệt mẹ nó, đôi khi vẫn hiện lên vẻ yên tĩnh như của mẹ. Zz “- Đây là mẹ ở trời mây.” – Con trai nói.
Vợ là một loài nhạy cảm, cô ấy đứng bên tôi khóc thút thít.
“Xin lỗi, em chỉ là con đĩ!”

08/04/2013

Xin lỗi em chỉ là con đĩ – chương 13

Tôi tá hỏa, sao có nội một ngày mà hai người con gái nói cùng một câu nhỉ?
Tôi cất giọng mệt mỏi bất cần:
‘- Sao em lại nghĩ đến chuyện cưới?”
Vì trước đây chưa bao giờ cô đề cập đến chuyện này, cô bảo cô còn trẻ, chưa chơi thỏa chí, hôn nhân sẽ hủy diệt cô. Nhưng vì sao cô biến đổi quá nhanh? Lẽ nào cô… đã gặp Hạ Âu?
Nghĩ đến khả năng này, lưng tôi một luồng lạnh.
“- Hì hì, người ta vừa xem trên ti vi thấy cô dâu mặc váy cưới đẹp tuyệt trần!”
“- Ôi trời, hôm nay anh mệt lắm, em đừng quấy rầy anh nữa nào.” – Tôi bất đắc dĩ đẩy cô ấy ra, vứt người vào sô-pha, nặng nề ngập mình trong đó, nhắm nghiền mắt, cố để không nghĩ tới bất cứ thứ gì.
“- Sao? Anh vừa nghe đến cưới xin đã mệt mỏi rồi à?” – Cô giận dữ, sán đến ôm cổ tôi hỏi.
“- Đâu có, hôm nay anh làm việc mệt lắm.”
“- Thế á? Chồng ơi để vợ đấm lưng cho nào!” – Đôi tay cô lại lập tức trở nên bận rộn. Mà có vẻ bận bịu vô chừng.
Tôi đặt tay lên đôi chân quỳ trên nệm sô-pha của cô, mềm rượi, đầy đặn.
“- Đấm lưng cho chồng nào, chồng ơi chồng vất vả quá, để vợ hát bài ca ngợi chồng nào. Chồng ơi anh là trời, chồng của em ơi, lớn nhất là chồng, chồng thật là tốt quá! Nào chồng, anh đoán xem những chữ cuối cùng của bài ghép lại là gì nào?”
Cô vừa đấm lưng vừa rền cái bài hát dai dẳng. – “Ha ha, đoán được chưa nào? Đồ ngốc nghếch, thế mà cũng không biết, trời – ơi – tốt – quá! Chồng ơi, anh đúng là tốt bằng cả trời luôn!”
Tiểu Mãn vừa nói vừa nhảy cẫng lên. Nói tôi tốt bằng trời.
Tôi nhìn cô. Tôi nghĩ, những người không hiểu gì trên đời sao họ lại thật là hạnh phúc.
“- Tiểu Mãn, em thật là hạnh phúc!” – Tôi thốt lên từ tận đáy lòng.
“- Vâng ạ! Chồng em tài giỏi như thế, em lại không hạnh phúc sao? Bạn bè em vừa nghe nói anh là người có địa vị đã thèm muốn chết đi được!” – Tiểu Mãn tự hào nói, tuy nhiên cô xưa nay đã bao giờ biết chức vụ của tôi ở công ty là gì đâu.
Rồi cô đi nấu cơm. Giờ đây Tiểu Mãn đã bắt đầu học nấu nướng, bởi vừa mới bắt đầu học làm bếp, nên sự thích thú của cô vẫn còn nhiều lắm, có điều đồ ăn dở tôi cũng chẳng dám nói, sợ cô giận chết.
Buổi tối Đại Bản đến ăn cơm, cứ nhăn mặt chê dở không nuốt nổi, nhưng vừa nghe nói là Tiểu Mãn nấu, vội vã nghiêm túc bảo ngon tuyệt!
Sau Đại Bản nói với tôi, Tiểu Mãn ở nhà chưa bao giờ làm bếp. Tôi nói biết rồi, anh ta vỗ vai tôi bảo, Tiểu Mãn tốt đấy, thích hợp với cậu đấy.
“- Mày cẩn thận phục thiện đi là vừa, đừng có làm tổn thương Tiểu Mãn, nghe không? Gái con nhà đấy!” – Đại Bản lần đầu tiên có vẻ ăn nói tử tế thế với tôi về một phụ nữ.
Có lẽ cũng đã đến lúc để trái tim điệp trùng thương tích phiêu bạt nơi vô bờ bến của tôi quay về rồi.
Sau này tôi hầu như rất ít nghĩ đến Hạ Âu. Chỉ có một lần, vào nửa năm sau trong cuộc họp mặt lớp cũ, một cô bạn lớp 12 cũ mang đứa con hai tuổi đến họp lớp, bảo chồng làm thêm giờ, để con ở nhà một mình không yên tâm nên mang theo.
Cậu chàng rất nghịch ngợm, nói năng đi đứng thật y như Tiểu Mãn nhà tôi, ha ha. Zz Tôi hơi chạnh lòng vì bạn bè hầu như đều đã con cái cả, nhìn lại mình đã có vẻ già rồi. Mọi người nghe nói tôi chưa kết hôn đều cười tôi kén chọn quá. Bảo không sinh lấy thằng cu rồi sau này sức chả đủ đâu. Và mọi người đều cười.
Tôi cũng miễn cưỡng cười vài tiếng. Cậu bé chốc chốc lại chạy tới chỗ tôi kêu chú chú.
“- Chú! Chú!” – “Nào ngoan nào” Tôi dùng một giọng nói êm quá sức tưởng tượng để dỗ cậu chàng.
Tôi nhớ tới đứa con xấu số của tôi. Giá như được chào đời, có lẽ, nó cũng đã bằng chừng này. Mà nó sẽ kiêu hãnh gọi tôi là Cha! cha!
“- Cháu tên là gì nào?”
“- Sâu Sâu… Tơ tơ… “- Nhóc còn chưa nói sõi, cũng còn chưa biết mình đang nói cái gì.
Rồi tôi nghe tiếng mẹ cậu từ phía bên kia: – “Ái dà, giờ tôi còn phải trông con nữa, cuộc sống thật chật vật. Bố nó thu nhập một tháng cũng chỉ 2.000 tệ, hai hai là bốn hai bốn là tám, hai năm cũng mới chỉ thu nhập được 48 nghìn mà thôi…” Zz Tôi đột ngột choàng tỉnh như ra một vùng sáng: Mỗi tháng hai nghìn, hai năm 48 nghìn…
“Nếu em có 48.500 tệ, anh có cưới em không?”
Cô đĩ ấy đã nói câu đó với tôi khi nào?
48 nghìn, cộng với lần đầu khi cô ấy 16 tuổi, tôi vứt cho cô năm trăm tệ…
Tôi đột ngột đau thắt ruột gan. Hạ Âu đang chứng minh cô ấy chưa hề là đĩ!
Sau này, tôi có ý tìm Hạ Âu, hỏi thăm về cả người đàn ông kia, nhưng chẳng có kết quả gì, thêm vào đó, Tiểu Mãn ăn ở với tôi thật không có gì phải chê trách, nên rồi tôi cũng không nghĩ ngợi nhiều nữa. Zz Hai năm sau trong lễ thành hôn của tôi và Tiểu Mãn, Đại Bản chỉ nói một câu:
“- Chớ đang ăn trong bát còn dòm ở nồi!”
Anh ta nói chen vào lúc mọi người đang cười đùa trêu chọc tôi tưng bừng, không có ai để ý. Mẹ Tiểu Mãn, mẹ vợ tôi cười rạng rỡ thật vui vẻ. Nhưng tôi vẫn chưa bao giờ có thể có cái tình thân thương với bà như từng có với mẹ Hạ Âu. Tiểu Mãn lộ rõ vẻ bất mãn, vì cái bụng của cô làm cho cô không thể nào mặc vừa chiếc váy cưới cô yêu mà cô từng miêu tả là ” áo cưới đẹp tuyệt”.
Chỉ non nửa năm, Tiểu Mãn cho tôi một cô công chúa. Tất nhiên cô chỉ chịu kết hôn với tôi khi đã có bầu mấy tháng. Cô ấy còn không hề phát hiện là mình đã có thai. Tôi hỏi, Tiểu Mãn, em bị tắt kinh bao lâu rồi, cô đáp với vẻ thậm ngốc ” Làm sao mà em biết được cơ chứ?”
Rồi sau đó chúng tôi đi khám, cái thai đã hơn hai tháng.
Vội vã cưới. Chỉ vì không chiều được cô dâu một chiếc váy cưới thêu hoa, tôi bị cằn nhằn cả mấy tháng. Biết làm sao được. Khi cô công chúa được 100 ngày tuổi, chúng tôi chụp lại một bức ảnh cưới có toàn gia đình.
Trong ảnh, Tiểu Mãn cười rạng rỡ.
Khi ấy tôi rất hạnh phúc, Tiểu Mãn rất đáng yêu, cô công chúa nhỏ dễ thương. Tôi đã tưởng rằng tôi đã quên Hạ Âu rồi.
Người con gái xinh đẹp Hạ Âu. “Xin lỗi, em chỉ là con đĩ!” Tôi đã từng nói câu ấy với cô.
Sau khi biết vì sao Hạ Âu muốn đưa tôi hơn bốn vạn tệ, tôi thật sự hối hận và đớn đau. Nhưng sự ra đời của con gái tôi đã mang lại một niềm vui mới mẻ, tôi cảm thấy tôi đã trở thành một người đàn ông để vợ tựa vào và một người cha vĩ đại, cái điều hạnh phúc nhất mỗi ngày là, tôi nhìn thấy Tiểu Mãn bế Tiểu Tiểu Mãn ngồi trên sô-pha nô giỡn cười đùa.
“- Tiểu Mãn, anh muốn mỗi ngày đều làm em hạnh phúc.” – Tôi thề trong lễ cưới, từ tận đáy lòng.
Tôi đã nghĩ tôi làm được điều đó.
Cô con gái bé bỏng đã 8 tháng, bập bẹ học nói.
“- Lộ Lộ (tên công chúa nhỏ) con gọi ba đi nào!”
“- Ba ba…”
Tôi vui sướng nghe con gái non nớt gọi ba, trong lòng ấm áp hạnh phúc đến mê mụ. Zz “- Ba, ba, ba, ba…” – Con tôi gọi không ngớt – “Ma ma, bà bà, ta ta…”
Ta ta, hiểu theo ý cô nàng phải là ca ca (anh trai) mới đúng.
Đôi khi tôi không kìm được ôm con vào lòng thầm thì khẽ, ” Con ơi, đáng lẽ ra con cũng có anh, anh trai con đáng lẽ cũng phải 5 tuổi rồi!”. Ngày xưa tôi vẫn cùng Hạ Âu mơ tưởng, con chúng tôi nhất định sẽ là trai, vì thế cho đến giờ tôi vẫn luôn nghĩ, cái thai ngày ấy đáng lẽ là một cậu bé.
“- Ta ta…” – con gái tôi vẫn ngây thơ gọi.
Đau và nhớ, mênh mang trong những hoài niệm xót thương…
Tôi đã là một người đàn ông 35 tuổi, tôi đã qua những tuổi sùng bái tình yêu mơ đắm những phong hoa tuyết nguyệt xa vời từ lâu, tôi chỉ còn muốn một cuộc sống bình yên.
Một buổi chiều năm 2004, tôi dắt con gái Lộ Lộ bốn tuổi từ công viên đi xem hà mã. Vợ tôi gần đây lại mê đánh mạt chược, song chỉ cần cô đừng về nhà quá muộn là tôi cũng chẳng thắc mắc gì. Cô ấy cũng cần khoảng trời riêng. Tôi biết cô ấy cũng có mức độ, cùng lắm là thua hơn trăm tệ thì lại về khóc lóc nhõng nhẽo đòi tôi bù lỗ.
Tiểu Mãn vẫn còn con nít, có khi sau này cô ấy lại về nhõng nhẽo với cả con.
Nghĩ đến đây tôi không nhịn được cười.
Đi đến một góc hoang vắng của công viên.
“- Ba ba, con muốn uống nước khoáng!” – Con gái gọi.
“- Được, Lộ Lộ nhìn xem nước khoáng ở đâu nào, rồi bảo ba, ba mua cho con!”
“- Ba ba, ở đằng kia bán! Ba ba, ở đằng kia!” – Cô con gái nhỏ dùng hết sức lực kéo tay tôi về phía quán hàng nhỏ bên đường.
“- Lộ Lộ, ở đây có bán nước khoáng đâu con!” – Tôi nhíu mày nói, chú ý nhìn, quán bé, bày trên bàn một tấm bảng đen nho nhỏ, viết hàng chữ bằng phấn “Tôm lạnh một đồng một bát”.
Tôi lặng người đi, tôi không ngờ gặp một trò đùa trêu ngươi sau bao nhiêu năm. Mặt hồ nước trong tôi đã vỡ tràn con đê ngăn, hồi ức mang những chua xót trào lên. Zz Bóng dáng người con gái đã mất đi trong ánh mặt trời giờ sao hiện lên rõ ràng. Tôi nghĩ phải tôi đã giấu em trong sâu thẳm trái tim tôi. Zz Trong đáy tim tôi có một người con gái tên gọi là Vĩnh Viễn, cô đứng trong ánh mặt trời đầu hạ, toàn thân lan tỏa một hương thơm nhẹ nhõm vô hình.
“- Ba ba, đây là cái gì?”
“- Chủ quán, cho hai bát chè tôm lạnh.” – Tôi gọi.
“- Đây, tới đây.” – Một phụ nữ vội vã chạy tới, cô ta đang ngồi bàn bên tám chuyện với bà chị. Tôi vừa kêu cô đã tới, hai tay chùi tới tấp lên tạp dề. – “Hai bát à, dạ có ngay.”
Rồi lanh lẹn múc hai bát.
Cô con gái nhỏ của tôi vui sướng ngồi ăn, nói ba ơi ngon quá ba ơi ngọt cực ba ơi mát lạnh!
Con gái tôi trò chuyện vẫn nối những câu không dứt như vậy.
Tôi ngồi nhìn con ăn trìu mến, còn tôi không thể nào ăn, tôi sợ sẽ nuốt mất những nhớ thương.
Con gái ăn hết, mãn nguyện vui hớn hở đi dạo cùng tôi, trên đường đi còn hỏi: – “Ba ba, khi nãy là cái gì mà ăn ngon tuyệt.”
“- Đó là hồi ức!” – Trong tim tôi đắng nghét những đau.
Buổi tối, con gái về bảo mẹ, hôm nay con ăn hết hai bát hồi ức. Tiểu Mãn nghe xong cười rung cả nhà.
Người mà cái gì cũng không hiểu thì thật hạnh phúc.

Address

Thanh Hóa
037

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Kết Bạn 4 Phương posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Contact The Business

Send a message to Kết Bạn 4 Phương:

Share