07/08/2021
👵🏻[Vietnamese below]👧🏻
👧🏻 Girl: Grandma, I’m home!
👵🏻 Grandma: Oh, welcome back, dear. How was school today?
👧🏻 Girl: It was great, grandma! My friend made a bunch of origami, look, look!
👵🏻 Grandma: My dear, these are beautiful, I can tell that your friend put a lot of work into this.
👧🏻 Girl: Oh, speaking of which, grandma! Can you tell me about the story of the 1000 paper cranes now?
👵🏻 Grandma: Right now? Deary, now it’s a bit too early, how about-
👧🏻 Girl: Oh please, please, please? I really really want to hear it!
👵🏻 Grandma: Of course, how can I say no to that face? Come sit with me, I’ll tell you about it right now.
👧🏻 Girl: Yay!
👵🏻 Grandma: Let’s start from the beginning…. Years ago, there was a fragile girl named Sadako Sasaki; you see sweetie, she was born in an unfortunate time, where the war has just ended.
👵🏻 Grandma: …. Sadly, one day, an illness had struck her, an illness that was caused by the instrument of war, and now…in the hospital bed, she only had a few years left to live.
👧🏻 Girl: …. But…but why...?! She was so happy…! That’s so unfair! That’s so-!
👵🏻 Grandma: …I know, my dear…for a kind soul to have that kind of illness…it’s cruel. But before Sadako loses all hope completely, she then heard of a legend from a friend, where if one were to fold 1000 paper cranes, they will be granted a wish.
👧🏻 Girl: Any wish, grandma?
👵🏻 Grandma: Any wish. And with that newfound hope, Sadako and her friend began to fold the paper cranes. Progress was…slow, but even so, Sadako never gave up…she kept on smiling, kept on being happy and cheerful.
👧🏻 Girl: …. Did she…?
👵🏻 Grandma: …She passed away before she could fold enough paper cranes for the wish.
👧🏻 Girl: ….
👵🏻 Grandma: …Even so, others continued her legacy, and those 1000 paper cranes became an inspiration for others. And that my dear, is why the paper cranes meant so much to us.
👵🏻 Grandma: Oh my, seems that it is almost evening…
👧🏻 Girl: Evening…? Oh no! I have to do my homework! Grandma, can you tell me another story just like this again?
👵🏻 Grandma: Mm, I’ll think of something, my dear, just for you.
👧🏻 Girl Really? Yay! I love you, thank you for telling me this story!
👵🏻 Grandma: Love you too, sweetie. (My sweet little granddaughter…in the future, even without me…I hope that you can still remain strong and happy…just like Sadako…and the 1000 paper cranes.)
to be continued...
---
👧🏻 Thưa bà cháu mới về ạ
👵🏻 Cháu yêu của bà, hôm nay học có vui không cháu?
👧🏻 Dạ vui lắm bà ạ. Bạn của cháu gấp rất nhiều con hạc giấy. Bà nhìn thấy đẹp không?
👵🏻 Đẹp lắm đấy cháu yêu, bạn cháu hẳn là tốn không ít công sức rồi.
👧🏻 À cháu mới nhớ, bà ơi, bà có thể kể cho cháu nghe về câu chuyện một nghìn con hạc được không ạ?
👵🏻 Bây giờ á? Còn sớm lắm cháu yêu, hay là…
👧🏻 Cháu xin bà đấy, cháu thực sự rất rất muốn nghe câu chuyện đó.
👵🏻 Được rồi, bà sẽ kể ngay. Bà sao nỡ từ chối gương mặt đáng yêu này được chứ. Cháu ngồi xuống rồi bà sẽ kể ngay.
👧🏻 Hay quá!
👵🏻 Câu chuyện bắt đầu nhiều năm về trước, có một cô gái tên là Sadako Sasaki. Sadako sinh ra đã có sức khỏe kém và vào thời điểm khó khăn khi chiến tranh vừa kết thúc.
Cô bé đã mắc phải một căn bệnh quái ác gây ra bởi chiến tranh. Sau khi phát hiện mình bị bệnh, cô bé chỉ còn sống được thêm vài năm ngắn ngủi trên giường bệnh.
👧🏻 Nhưng tại sao ạ? Cuộc sống của bạn ấy phải thật hạnh phúc chứ? Thật không công bằng chút nào ạ!
Bà biết. Thật là tàn nhẫn với một tâm hồn bé bổng kia. Nhưng trước khi Sadako từ bỏ hy vọng, cô bé đã nghe được một huyền thoại, rằng nếu gấp đủ 1000 con hạc giấy, cô bé sẽ được một điều ước.
👧🏻 Ước gì cũng được à bà?
👵🏻Đúng vậy, bất cứ điều gì. Và với hy vọng đó, Sadako và bạn bè bắt đầu gấp hạc giấy. Mặc dù rất chậm, nhưng Sadako không từ bỏ, luôn kiên trì và vui vẻ.
👧🏻 Vậy Sadako có bình phục không ạ?
👵🏻 Cô bé đã ra đi trước khi kịp gấp đủ số hạc.
👧🏻 Ôi…
👵🏻 Tuy vậy, những người khác vẫn tiếp nối tâm niệm của Sadako, và rồi 1000 con hạc trở thành nguồn cảm hứng cho những người khác. Và đó là lý do vì sao hạc giấy có ý nghĩa lớn đối với chúng ta đấy cháu yêu của bà ạ.
Ôi muộn rồi đấy cháu ạ.
👧🏻 Ôi tối rồi á? Cháu phải đi làm bài tập rồi ạ. Bà ơi, bà lại kể cho cháu nghe những câu chuyện như vậy nữa nhé?
👵🏻 Được nhé, bà sẽ nhớ lại rồi kể cho cháu, cháu yêu.
👧🏻 Cảm ơn bà ạ. Bà thật là tuyệt vời. Cháu yêu bà lắm ạ.
👵🏻 Bà cũng yêu cháu… (Cháu của bà, trong tương lai, cả khi không còn bà ở bên cạnh, hãy trở nên mạnh mẽ và hạnh phúc nhé, giống như Sadako vậy.)
còn nữa...