15/01/2022
[Nhật kí]
______
Thường thì mình ít khi mơ đẹp. Các giấc mơ của mình xấu xí, tàn tật, lúc nào cũng buồn thê thảm hoặc tương tự như những cảnh chia ly đôi lứa.
Theo mình có hai loại mơ. Một là giấc mơ khi bạn tỉnh giấc là quên được, hai là giấc khi bạn tỉnh dậy vẫn thổn thức trong lòng. Mình không phân loại theo giấc mơ đẹp hay xấu, bởi lẽ, xấu hay đẹp trong giấc mơ khi xét theo khía cạnh đời thực cũng không khác là bao. Cách đây 3 năm giấc mơ lớn nhất, đẹp nhất của đời mình là được đi cắm trại với người thân và gia đình. Bây giờ, Covid hoành hành, mình không thể phủ nhận "giấc mơ mãi mãi chỉ là giấc mơ". Giấc mơ đen tối nhất với mình là ngày mình rời ngôi trường cấp hai, rời xa tuổi thơ, xa bạn bè mà mình coi như ruột thịt. Thấp thoáng đã hơn 8 tháng ở nhà, và, dù giấc mơ ấy vẫn tiếp tục hành hạ mình trong những giấc ngủ, thì ở hiện tại nó cũng khác là bao?
Nếu để nói về hai thứ giấc mơ "quên" và "nhớ", mình chọn không mơ. Nghe thì rất buồn cười. Mặc dù đôi lúc tuyệt vọng mình lại nghĩ nó "buồn" nhiều hơn "cười". Những giấc mơ quên khốn cùng. Lúc nào mình cũng vô cùng khốn khổ khi cứ tỉnh dậy là giấc mơ lại bay đi mất. Giống như mưa bóng mây. Đẹp, mát, nhưng đến rất bất ngờ và đi ngay theo luồng gió. Những giấc mơ "quên" luôn hối thúc mình làm một việc gì đó có nghĩa, hoặc hối thúc mình nghe theo hai chữ "bản năng"; những giấc mơ "quên" khiến cho mình như nghỉ ngơi xả stress mạnh bạo trong chốc lát rồi lại quăng mình vào hiện thực nhưng là phiên bản "hồng hường" hơn. Cảm giác sảng khoái và hồi hộp pha lẫn trong máu dù không biết do nguyên nhân gì.
Giấc mơ "nhớ". Giấc mơ "nhớ" là một điều dễ để nói, vì cơ bản, dù khi bạn đang hô hấp thuần khiết hay vận dụng neuron thần kinh mãnh mẽ thì giấc mơ vẫn luôn tồn tại. Loại giấc mơ này dễ kiểm soát hơn. Nếu so sánh, giấc mơ "quên" sẽ giống như liều giảm đau tức thời, còn giấc mơ "nhớ" giống mấy viên kháng sinh xanh đỏ tím vàng. Loại giấc mơ này mình hay gặp phải. Mới tối hôm qua, mình đã mơ về một buổi cắm trại thường niên với mấy người bạn, rồi nhẫn và váy cưới. Một quán cà phê và những nụ cười thường trực trên môi của những người phụ nữ đứng tuổi. Có lần mình đọc rằng các nhà khoa học cho biết, giấc mơ phản ánh nỗi sợ và khát vọng của con người. Mình lại đọc được rằng theo ngày sinh của bản thân, mình càng sợ và lo lắng về một thứu gì đó, nguy cơ càng cao rằng mình sẽ để tuột mất. Và mình thì lại sợ hãi chuyện tuột mất kia.
Giấc mơ giống một tấm bản đồ, một con đường với nhiều ngã rẽ. Tuy nhiên ta chỉ có một, trừ khi bạn sống trong một multiverse hay cao hơn, bạn mãi mãi chỉ có thể đi một con đường. Và đôi lúc đôi chân của bạn đi về hướng A. nhưng con tim lại khắc khoải chung nhịp đập với hướng B. Và khi bạn nằm xuống với suy nghĩ "À, giờ ta sẽ nghỉ ngơi, mệt quá rồi", thì những giấc mơ dù là "quên" hay "nhớ" sẽ đến để giải trí hoặc hành hình bạn. Và khi bạn đã thiu thiu ngủ, một bàn tay ai đó lại vươn ra, đỡ lấy bạn, êm ái tựa lông hồng, nói với bạn những câu ngọt ngào mà bạn không tìm thấy ở đâu ngoài ranh giới mong manh giữa mơ và thực.
Viết đến đây mình cũng không biết khuyên gì. Mình không thể viết được dòng "hãy sống chân thật với bản thân nhưng đừng buông thả"-quá mâu thuẫn. Mình lại càng không thể ghi "đừng ngủ!". Có lẽ mình sẽ ghi "hãy tỉnh táo". Vì cái bẫy lớn nhất và thú vị nhất chính là bản thân bạn.
Thay vì "Be yourself", "Explore yourself".
_____
Đông Xuân 2022.
gif: Steven Universe