Lance Crown-vk be’ nho’

  • Home
  • Lance Crown-vk be’ nho’

Lance Crown-vk be’ nho’ allLance nhom nhom 😋

Sốc! Dot Barret rủ Lance Crown chơi bóng
04/04/2024

Sốc! Dot Barret rủ Lance Crown chơi bóng

Sinh viên L giấu tên chuẩn bị đi thực tập sau n tuần tui quên 🦥
04/04/2024

Sinh viên L giấu tên chuẩn bị đi thực tập sau n tuần tui quên 🦥

đang làm cái final thứ 5 cho khách thì thấy page tròn 300flYou guys saved my life
03/04/2024

đang làm cái final thứ 5 cho khách thì thấy page tròn 300fl
You guys saved my life

Chanh vẫn chưa được pha nên mng khai vị tạm đoạn trích của fic sắp tới, được viết bằng Word vì liz cay watt lắm lắm r=))...
01/04/2024

Chanh vẫn chưa được pha nên mng khai vị tạm đoạn trích của fic sắp tới, được viết bằng Word vì liz cay watt lắm lắm r=))
-DotLan-

Tuy mới đây thôi mẹ dụ liz viết ngược con lên bờ xuống phố, chê style ăn mặc của con,... Tuy vậy sinh nhật con mẹ vẫn qu...
01/04/2024

Tuy mới đây thôi mẹ dụ liz viết ngược con lên bờ xuống phố, chê style ăn mặc của con,... Tuy vậy sinh nhật con mẹ vẫn quên, thông cảm cho nô lệ 4bản con nhé 🥰
Chúc Dot Barret ngày càng trổ mã, học giỏi và bớt trẻ trâu. Mong sau này về với Lance của mẹ thì hai đứa sẽ không tổ chức boxing nữa, mẹ cấm mày đánh, Lance thì được. Chúc con tương lai được Lance pha trà mỗi ngày, và sớm tìm được stylist không biến con thành quả cam di động nhé 🧡

01/04/2024

ủa mng ơi watt bị sao v

Ôi vcl pết 200fl thật á⁉️
29/03/2024

Ôi vcl pết 200fl thật á⁉️

suy đét
28/03/2024

suy đét

  aka 🍭 con sầu mấy ngày nay vì Ngọt, nên plot suy đét.đăng fb thì hơi dài nên mng ráng đọc phần còn lại trên watt nha, ...
28/03/2024

aka 🍭 con sầu mấy ngày nay vì Ngọt, nên plot suy đét.
đăng fb thì hơi dài nên mng ráng đọc phần còn lại trên watt nha, link mình để ở bài ghim💗
DotLance
———
Sáng thứ năm, một buổi sáng như mọi ngày.
Dot Barrett dậy sớm, vệ sinh cá nhân, pha một tách trà và tìm hiểu trước về bài học hôm nay. Ngày mới của anh vẫn luôn bắt đầu như thế, chỉ là gần đây thêm vào một thói quen đặc biệt.
Anh sẽ đợi để đi học cùng Lance, dù hôm ấy cả hai không trùng tiết chăng nữa. Dot cũng chẳng hiểu sao mình làm vậy, nhưng trong thân tâm luôn thôi thúc anh ở cạnh cậu, và Dot cảm thấy chuyện này cũng chẳng to tát gì, làm theo con tim mách bảo thôi.
Và như thường lệ, Lance luôn bơ đẹp Dot.
Đi theo sau cậu, Dot không ngừng gọi Lance dù chẳng nhận được lời đáp nào.
Có bao nhiêu câu cằn nhằn chí choé của anh cũng không làm cậu dừng bước. Anh và cậu tiếp diễn như vậy một đoạn dài, chưa đầy 5 phút đã đến phòng học, mừng cho Dot vì hôm nay hai người trùng tiết hoá thuật nâng cao.
Trong giờ học, Lance vẫn giữ nguyên thái độ lạnh nhạt với anh, và Dot chẳng hiểu sao điều này lại khiến tâm trạng mình tệ đi. Cậu xin cô làm riêng bài thí nghiệm, còn anh phải thực hành với người khác. Dot không khỏi đôi lần liếc sang dãy bàn ấy, nơi Lance chăm chú với đống chai lọ y hệt anh. Cùng một lớp học, cùng một thí nghiệm, chỉ cách đúng hai bàn thôi mả sao Dot thấy xa lạ vô cùng. Giống như, khoảng cách của cả hai không chỉ về không gian.
Hai tiết sau đó Dot chẳng còn hứng thú học gì nữa, lòng chỉ mong sao cho mau đến giờ ăn trưa. Để sự bức bối này chóng vơi đi khi gặp Lance, có chút thô lỗ khi anh lén so sách cậu hiện giờ như thuốc an thần của mình.
Cuối cùng, tiếng chuông reo anh hằng mong cũng đến.

Đặt mạnh khay thức ăn xuống bàn, Dot tốn kha khá thời gian để tìm chỗ Lance ngồi vì cậu tan học trước. Ánh mắt anh khó chịu, nhăn nhó nhìn Lance.
“Sao lại bơ tao”
Và lại là một sự im lặng.
“Tao làm gì sai à?”
“...”
“Này, có nghe không đấy? Trả lời tao?”
Lance dù chưa ăn xong khay của mình, đứng dậy định mang lại cất, Dot phản ứng nhanh kéo cậu lại, đòi tra khảo cho bằng được.
“Mày...”
Dù Dot đang rất giận, nhưng chỉ cần thấy Lance cau mày vì đau, anh sẵn sàng buông bàn tay đang nắm chặt.
Thế là anh lại để cậu đi.

Tiết cuối của buổi chiều cũng kết thúc, Dot phút trước còn chán chường nằm gục xuống bàn, liền lập tức xách cặp chạy đi tìm Lance. Lòng quyết tâm làm rõ với cậu cho bằng được.
Lance, đang lững thững xách cặp đi về, bất ngờ bị Dot chạy một mạch đến kéo đi. Cậu không bình tĩnh nổi, bực bội chửi anh.
“Dot, dừng lại ngay thằng dở này, mày kéo tao đi đâu???”
“Giờ mới mở miệng ra thì muộn rồi”
“???”
Dot vẫn tiếp tục kéo cậu chạy khỏi dãy phòng học, mặc cho bao ánh nhìn tò mò đổ dồn về phía họ. Như thể tất thảy không còn quan trọng với anh, đều rất mơ hồ, và chỉ có Lance mới giúp anh thoát ra được hiện thực này.
Và anh dừng lại khi hai người đã đến khu vườn sau trường. Với dàn hoa nở rực rỡ cuối mùa, hết tuần này, tức khi mùa hè đến, nó sẽ héo dần héo mòn vì cái nắng gay gắt. Hoa nở chóng tàn, tình đẹp chóng tan. Dường như chính Dot cũng đang tan vào đôi mắt xanh biển của Lance, không tài nào dứt ra được. Nhưng anh ổn, là anh tự nguyện chìm sâu hơn nữa.
Phải mất một lúc để họ dừng nghỉ mà không nói lời nào, cậu bị kéo đi chạy đến thở không ra hơi, ánh mắt trách cứ nhìn anh.
“Mày điên chắc luôn, đưa tao ra cái chỗ khỉ gió này làm gì? Đánh nhau, hay chẳng lẽ tỏ tình?”
“Tại sao mày bơ tao?”
“...”
Trong một khắc, Lance không còn muốn khiêu khích tên này nữa. Sự im lặng tiếp tục bao chùm lên họ, và Dot đến đây để phá vỡ nó.
“Mày giống một cô bạn gái hay giận dỗi vô cớ đến bất ngờ đấy”
“Không hề?”
“Thế trả lời tao, sao lại né tránh?”
“...”
“Tao đi đằng sau làm càn mày không nói lấy một câu, hỏi thẳng mặt cũng không trả lời. Rốt cuộc, mày làm ngơ tao vì lí gì?”
“...”
“Lance, xin mày đấy?”
Lông mày nhíu lại, trùng xuống, Dot trông buồn đến nao lòng, giống như anh sắp mất đi một thứ rất quan trọng, mất Lance.
“Đừng... nhớ đến tao nữa”
“...Hả?”
“Làm ơn đấy, xin hãy quên tao đi”
Anh ngơ người trước câu trả lời của cậu, đôi tay vô thức đặt lên cánh tay kia của Lance.
“Ý mày là sao, Lance?”
Chợt, mọi thứ trước mắt anh tan biến dần, chúng trắng nhoà đi, Lance cũng không ngoại lệ.
Dot hoang mang, vẫn nắm chặt cánh tay ấy, nhưng cậu cứ tan biến đi, nhưng đoá hoa bồ công anh bay trong gió, dù có dành hết tâm huyết cũng chẳng níu lại được.
“Lance! Sao lại.. Lance!?”
Lo lắng, sợ hãi đến tột cùng, anh chợt trực trào nước mắt, giữ lấy Lance trong vô vọng.
Trong một tích tắc cuối, Dot dường như đã thấy Lance mỉm cười, nhưng đôi mắt lại đẫm lệ y hệt anh.

😭 ước gì manga khai thác sâu hơn khoảng thời gian sau khi trở thành thánh nhân của ẻm, ngoại truyện gì cũng được huhu
26/03/2024

😭 ước gì manga khai thác sâu hơn khoảng thời gian sau khi trở thành thánh nhân của ẻm, ngoại truyện gì cũng được huhu

Full cam caro liệu có làm em đổ😎
26/03/2024

Full cam caro liệu có làm em đổ😎

Post này để mình recommend hàng ngol cho mng và ngược lại (lười cook hihi)
23/03/2024

Post này để mình recommend hàng ngol cho mng và ngược lại (lười cook hihi)

‼nsfw‼️sáng em tra tấn đầu trên của tôi, đêm tôi làm ẻm khóc bằng đầu dưới😈
22/03/2024

‼nsfw‼️
sáng em tra tấn đầu trên của tôi, đêm tôi làm ẻm khóc bằng đầu dưới😈

khách dễ tính ghê, tính chôn shop😇
20/03/2024

khách dễ tính ghê, tính chôn shop😇

Háp pi pết tròn 100 huynh đệ, lúc lên bè mình còn chuẩn bị sẵn tinh thần tự tạo tự sìn luôn ấy, giờ vẫn phải giao hàng n...
18/03/2024

Háp pi pết tròn 100 huynh đệ, lúc lên bè mình còn chuẩn bị sẵn tinh thần tự tạo tự sìn luôn ấy, giờ vẫn phải giao hàng nhưng có người chung chí hướng cũng vui lây❤️

‼️Cảnh báo 18plus‼️nhìn tđn cũng ra bù khu😭
18/03/2024

‼️Cảnh báo 18plus‼️
nhìn tđn cũng ra bù khu😭

 Một câu chuyện ngắn không đầu đuôi và vu vơ~ đơn giản là vã ortlan quá thôi.Soft, OE——————————Lance dừng nghỉ bên một c...
17/03/2024


Một câu chuyện ngắn không đầu đuôi và vu vơ~
đơn giản là vã ortlan quá thôi.
Soft, OE
——————————
Lance dừng nghỉ bên một cây thông nhỏ, hiện tại là buổi chiều sau giờ học, cậu đang ở một nơi khá xa trường Easton, với cây cỏ mọc xung quanh và gần một con suối nhỏ. Càng nhìn càng hoang mang, Orter hẹn cậu ra đây làm gì? ám sát chắc?
Không lâu sau đó, một bóng người bước đến sau cậu - người đã tạo ra cuộc hẹn kì quặc này.
"Để cậu chờ rồi"
"Dù sao cũng là tự tôi đến sớm mà"
Hai người đứng bên cạnh nhau, khoảng cách vừa chuẩn ba mét mà cùng hướng về dòng suối. Orter dường như không có ý định mở lời trước, Lance nhìn dòng sông chảy đến phát chán rồi, đành quay sang hỏi anh.
"Tại sao lại hẹn tôi đến đ-"
Khi cậu kịp nhận ra, chiếc khăn đã được quàng lên vai rồi.
"...Gì vậy?"
Anh để mặc Lance với nét bối rối hiện rõ, tiếp tục đeo khăn một cách thuần thục. Sự tập trung đến kì quặc của hậu bối chỉ để quàng khăn cậu cho làm Lance càng thêm khó xử. Chẳng giống Orter thường ngày chút nào.
Anh có đáp lại, nhưng vẫn làm ngơ thắc mắc của cậu.
"Chờ một chút"
Lance hiểu không còn cách nào khác ngoài đợi. Tuy mới quen một thời gian ngắn ngủi, nhưng đủ để cậu biết vị tiền bối này cứng đầu đến nhường nào.
Chỉ là Orter quàng hơi lâu thì phải.
Cử chỉ tay của anh không dứt khoát, quấn khăn quá lỏng, được một vòng lại tháo ra đeo lạ, vành sau tai còn có vẻ đỏ lên. Lance không hiểu tí gì về những cử chỉ và biểu cảm nãy giờ của hậu bối, chỉ dám chắc anh đang khổ sở với chiếc khăn, và cậu đơn giản là nghĩ gì làm nấy.
"Để tôi tự quàng"
"..."
Thoắt cái, Lance đã quàng xong chiếc khăn quanh cổ mình. Dáng đeo khăn khá đơn điệu, nhưng vẫn được Orter ngắm nhìn với ánh mắt khâm phục.
"Lần đầu anh quàng khăn à?"
"Ừm... cho người khác"
"..."
Hai người rơi vào khoảng lặng, hệt cái lần đầu họ gặp nhau.
"...Sao lại cho tôi?"
"Hả?"
"Cái khăn này ấy"
Anh với cậu không thân cũng chẳng lạ, và Lance cũng cảm thấy hai người không hề thân thiết, thậm chí rất xa cách. Vậy lí gì anh lại tựng dưng mang khăn cho cậu nhỉ?
"..."
Orter im lặng một hồi, trông như thể anh đang lấy tinh thần cho một việc trọng đại nào đó vậy.
"Vì trời lạnh... nên tôi sợ cậu ốm"
Càng đến cuối câu, giọng anh càng nhỏ đi, Lance có cố lắng tai nghe hết mức cũng không rõ được, đành tiến gần hơn.
"Trời lạnh gì cơ?"
"Không, không phải!"
Orter duỗi tay ra hiệu cậu dừng lại, anh làm bộ chỉnh kính, che đi gương mặt đang đỏ ửng lên của mình. Dường như mọi kiên định của anh nãy giờ đổ vỡ hết. Lance khó hiểu nhìn anh, không hề biết chính hình ảnh 'hậu bối với chiếc khăn được tặng bởi tiền bối' của mình là nguyên nhân.
"Là... khăn cũ! Tôi thấy vừa với cậu, nên cho đấy..."
Nó sẽ là một cái cớ khá thuyệt phục, nếu như người anh áp dụng không phải Lance, và hôm
đi mua nó anh không bị Lance tình cờ bắt gặp, ba ngày trước.
"Được rồi, về trước nhé, tôi có việc phải đi"
"???"
Chưa kịp chất vấn, Orter đã biến mất khỏi tầm mắt Lance bằng phép "cát" của mình. Cậu đành ra về trong nôn nao, nhìn xuống chiếc khăn quàng đang đeo của mình mà ngẫm nghĩ hồi lâu.
"Orter cho? Nghe chẳng hợp lí chút nào"
Thế là thêm một chiếc khăn trong tủ đồ của Lance,
và một lời tỏ tình thất bại trong kế hoạch của Orter.
—p/s—
L: sao lúc nào tôi cũng rơi vào tình huống oái oăm vậy??

tên truyện: thôi để mẹ là project 1 đi.lười quá nên giờ mới đẻ🥰
14/03/2024

tên truyện: thôi để mẹ là project 1 đi.
lười quá nên giờ mới đẻ🥰

I love allLan🤯i love allLan🥺i can love allLan for four days😎sring 🌸summer 🌻 fall🍂 and winter❄️i love allLan🥰maybe three ...
12/03/2024

I love allLan🤯
i love allLan🥺
i can love allLan for four days😎
sring 🌸summer 🌻 fall🍂 and winter❄️

i love allLan🥰
maybe three days😞
yesterday , today and tômrow😘

i love allLan😍
how about two days❓
day and night🏜🌃

i love allLan😘
one day is enough😤❗️
everyday😍🥰😘

Nhân dịp 8/3 ad quyết định giao hàng em Lan gender bender 😋 chúc các bạn nữ ngày càng oách xà láchhhp/s: đợt 3/3 em săn ...
08/03/2024

Nhân dịp 8/3 ad quyết định giao hàng em Lan gender bender 😋 chúc các bạn nữ ngày càng oách xà láchhh
p/s: đợt 3/3 em săn sale sàn S lâu quá nên quên mất snhat Rayne☺️ coi như bù ha!

  Nhiều lúc Lance không hiểu nổi cách Dot đối xử với mình với tư cách là một kẻ thù."Ê, ăn sáng chưa?""Không đói""Không ...
04/03/2024


Nhiều lúc Lance không hiểu nổi cách Dot đối xử với mình với tư cách là một kẻ thù.
"Ê, ăn sáng chưa?"
"Không đói"
"Không đói cũng phải ăn, ông đây tốn công sức tiền của mua cái bánh cho chú mày, hốc đi còn có sức solo với tao"
"...Phiền phức"
Lance nhìn cái bánh Dot vừa quẳng lên bàn, đơn giản vì nó rơi vào trang sách cậu đang đọc dở, chứ bình thường cậu mặc xác nó ở đấy đến hết tiết rồi. Lớp của Lance chẳng còn lạ gì chuyện này, tuy vẫn để ý nhưng hoang mang thì không, giờ ai chả biết đôi này dính nhau như sam.
Một ổ bánh mì mặn không nhân, tên đần này mà cũng biết chọn đấy. Ít ra còn đỡ hơn mấy loại trước, với một người không hảo ngọt cho lắm như Lance thì cậu thấy ổn, nhưng vẫn sẽ không ăn. Dot Barret mà lại mua đồ ăn cho Lance Crown này thì khả năng cao đấy là một màn hạ độc.
,
Thư viện trường Easton là một địa điểm học tập khá chất lượng với đầu sách đồ sộ và nổi tiếng, nên được nhiều học viên ưu tú trong trường tìm đến. Lance khá thường xuyên ghé nơi này vì nó khá thoải mái, chỉ trừ một điều duy nhất là tên học viên đứng hàng top của trường nào đó cũng rất hay vác mặt đến đây, đến độ hắn và cậu đi thường chung đường lúc nào không hay..
Dạo này mỗi khi đọc sách quá lâu, đầu cậu lại đau nhức rất nặng, có vẻ là hậu quả sau những lần chiến đấu không màng tính mạng của mình. Lance cũng không để tâm lắm, vẫn tiếp tục chú tâm vào cuốn sách. Nhưng biểu cảm nhăn nhó của Lance vẫn giữ nguyên, khiến cho Dot ngồi đối diện không khỏi để tâm.
"Lại đau đầu à?"
Vì cơn đau nên khả năng tập trung cũng kém hơn, chỉ một câu hỏi bình thường thôi đã đủ làm Lance phân tâm, thông thường phải gọi hơn nhiều lần cậu mới rời mắt được.
"Sao biết"
"Mặt mày nhăn như đít khỉ ấy không để ý mới lạ"
"Kệ mẹ tao"
Dường như cố tình bơ đi lời cằn nhằn từ cậu, Dot xoay người lấy từ trong cặp ra một chiếc hộp thiếc nhỏ, dang tay ra phía trước để đưa cho Lance. Cậu đang băn khoăn tại sao hắn lại đưa cho mình nhưng vẫn nhận lấy. Dot bảo cậu mở ra.
Là trà thảo mộc.
"Loại đó giúp giảm đau nhức đầu, cải thiện giấc ngủ và dễ hồi phục các vết thương hơn. Chăm thì dùng mỗi ngày hoặc tuần ba lần thôi là đủ rồi" Hắn chống cằm, vụng về quay đi chỗ khác, chỉ là vẫn để lộ ra vành tai đỏ ửng trước mắt cậu, mà hình như Lance cũng chả để tâm lắm. Chỉ nhìn hộp trà mà im lặng hồi lâu.
"..."
"Đéo uống"
"Ê?"
Ngay sau khi Dot chống mạnh hai tay lên bàn và ngồi dậy, cô quản lí thư viện liền cảnh cáo đích danh hai trò Dot và Lance không được làm ồn ở thư viện, có vẻ điều này xảy ra khá thường xuyên nên cô dần để mắt tới hai đứa nó hơn, ôi tuổi trẻ..
Dot sau khi bị nhắc cũng ngoan ngoãn xin lỗi cô rồi ngồi xuống, dù có vẻ bố láo nhưng với thầy cô và người lớn hắn vẫn dành một sự tôn trọng nhất định, nói chung là tuỳ người.
Lance đặt hộp trà lại trên bàn, tiếp tục đọc sách như chưa có chuyện gì xảy ra. Dot thấy vậy tưởng cậu không thèm nhận đồ của hắn thật nên đâm ra bực mình.
"Dot Barerrt này đéo bao giờ có chuyện bị từ chối đâu?"
"Để tạm đấy lát mới cầm được, nếu mày mời cho có lệ thì lấy lại đi"
"Đéo!"
Hắn chửi với giọng cọc cằn, nhưng biểu cảm lại tựa thiếu nữ mới được tình đầu đồng ý lời tỏ tình. Điệu bộ ngại ngùng như đang cố nén vui sướng của Dot làm cậu không khỏi kì thị.
Tên này khùng nặng rồi..
Full cảnh chích bông nắm tay trên wattpad 😋😋😋

Plot: Sinh viên y ưu tú Lan Cao đi thực tập cho một bệnh viện lớn, nhưng những bệnh nhân cậu gặp nó lạ lắm...Thể loại: X...
03/03/2024

Plot: Sinh viên y ưu tú Lan Cao đi thực tập cho một bệnh viện lớn, nhưng những bệnh nhân cậu gặp nó lạ lắm...
Thể loại: Xàm lz, hài, đời thường.
Dạng: Comic(thực ra là sketch linh tinh ẩu đả)
Minh Hoạ:
Ảo Tưởng:
Cp: DotLan, FinnLance, RayLan, OrtLan,...(sẽ update thêm)
Dự kiến ra mắt vào ngày Lan đồng ý cưới tôi.

allLan shippers:
03/03/2024

allLan shippers:

=))) dot nhìn trôn vl
26/02/2024

=))) dot nhìn trôn vl


chả iu em 😠

tình hình là đống deadline của liz và mental health của tôi đang ở mức cực điểm nên xin phép mng page ngủm tới tầm tháng...
23/02/2024

tình hình là đống deadline của liz và mental health của tôi đang ở mức cực điểm nên xin phép mng page ngủm tới tầm tháng 3 sống lại nka🥰

Ôi vl mng ơi liz viết truyện thật rồi, con toi lon roi 😭🫂🫂🫂 link:
18/02/2024

Ôi vl mng ơi liz viết truyện thật rồi, con toi lon roi 😭🫂🫂🫂
link:

Read 𓇼 ⋆。˚ 𓆝⋆。˚ 𓇼 from the story allLance-Eyes Blue by obesessed_ (Rửa bát chưa mà ngồi vã otp) with 0 reads. alllan...

Thật sự là sắp bem nhau tới nơi có nhất thiết phải ăn nói lịch sự, xin phép ‘đích thân’ tiễn người ta xuống suối vàng kh...
16/02/2024

Thật sự là sắp bem nhau tới nơi có nhất thiết phải ăn nói lịch sự, xin phép ‘đích thân’ tiễn người ta xuống suối vàng không vậy? Mày rủ nhỏ đi prom nghe còn hợp lí hơn😊

Sau khi tôi và liz đấm nhau xong thì cuối cùng cũng có hàng valentine muộn cho cả nhà🥰    -
15/02/2024

Sau khi tôi và liz đấm nhau xong thì cuối cùng cũng có hàng valentine muộn cho cả nhà🥰

-

Address

Trai Tim Cua Nang <3

Website

Alerts

Be the first to know and let us send you an email when Lance Crown-vk be’ nho’ posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.

Videos

Shortcuts

  • Address
  • Alerts
  • Videos
  • Claim ownership or report listing
  • Want your business to be the top-listed Event Planning Service?

Share