INTIMATE/DESTINATION WEDDING PHOTOGRAPHER
/
The art that grows over time
Ambient Wedding Photography được thành lập từ năm 2014, với mong muốn đơn giản là ghi lại được những bức ảnh cưới tự nhiên, chân thật nhất của các cặp đôi. Đến tận bây giờ, tụi mình vẫn vậy, vẫn cùng mong muốn đó, vẫn là một team mê chụp hình, tận tâm, yêu thích mỗi cảm xúc chân thành và mỗi câu chuyện tình các cặp đôi kể cho bọn mình. Mỗi lần chụp cho các bạn, Ambie đều hy vọng sẽ chụp được những
bức ảnh được xem đi xem lại rất nhiều lần trong cuộc đời. Hy vọng mỗi bức ảnh tụi mình chụp với nhau trong hôm nay sẽ là một cái xiết tay, một cái ôm thật chặt gửi đến chính các bạn trong tương lai.
18/09/2025
Lễ gia tiên của Tuyết Anh và Evan, với sự tham gia của gia đình, bạn bè gần xa, chứa thật nhiều yêu thương, nhiều nụ cười, những giọt nước mắt, những chiếc nắm tay và những chiếc ôm để gửi gắm tình cảm, cầu chúc cho chặng đường tiếp theo thật hạnh phúc ❤
Wedding Planner Cherish Wedding Planner
Decorations Elle Flora Wedding
Make up artist Linh Chít
MC song ngữ Trúc Linh
22/08/2025
A lovely evening hums,
where motorbikes fade into a twilight harp,
and the city leans closer,
as if it too - were in love.
A lovely couple stands hand in hand,
their laughter warmer than the air,
their eyes - two secret lanterns
guiding each other home.
In the middle of Saigon
amid stories, horns, and hurried footsteps
love pauses, unafraid,
softly declaring:
Here we are.
And here we will always be.
19/08/2025
Nếu mình không có sáu mươi năm cuộc đời thì sao?
12/08/2025
Mùa hè lái xe qua mấy cánh đồng, nghe gió đưa mời mùi lúa chín, mát rượi và rộng mở.
Từ hồi hai mươi mấy tuổi, lần đầu ra Bắc thuê xe máy chạy vòng vòng, cho tới mấy chuyến chở gia đình nhỏ sau lưng gần đây, đâu đâu cũng có lúa.
Lúc nào đi ngang mấy đoạn lúa cũng đẹp. Lúa xanh non mướt mắt. Lúa chín trổ bông vàng rượm. Mấy bó rơm rạ người ta bó lại để trên cánh đồng, trong nắng chiều muộn cũng làm mình ngoảnh lại nhìn.
Nên khi có dịp đi cùng Long và Cầm ra đây, chụp trong 40 phút trước khi mặt trời lặn, ngắn ngủi nhưng mà cảm giác đã vô cùng.
Có điều gì đó, luôn bình dị mà giàu có, luôn rộng rãi mà ấm áp trên những cánh đồng trải dài từ Bắc xuống Nam, chào đón các giác quan của mình.
01/08/2025
“Khoảnh khắc thấy em trên lễ đường
Cùng ánh mắt, bóng dáng thân thương
Nhiều năm ấy chớp mắt trôi qua để ta giờ đây về chung một nhà”
“Chẳng thể ngờ, tình đầu giấc mơ thiếu thời giờ trong màu trắng tinh khôi
Em là người đầu tiên mà anh yêu
Anh muốn là người cuối cùng mà em yêu”
Huyen and Huy’s intimate vow ceremony, Dalat
28/07/2025
“Mỗi ngày một chút,
Cả đời là đủ”
Tình yêu có nhiều dạng trạng, và tình yêu đích thực không nhất thiết phải rực rỡ và ồn ã như một đêm pháo hoa mỗi ngày.
Cũng không nhất thiết phải luôn là những gì thơ nhất, đẹp đẽ nhất dành cho nhau.
Đôi khi, tình yêu chân thành nhất, là khi hai người họ ngồi cùng nhau ở đáy cùng sự nghiệp, khi họ dốc hết những đồng tiền cuối cùng để mua một tia hy vọng cuối cùng, khi ai cũng đã mệt mỏi, rã rời, để rồi lại thất vọng.
Là những lúc họ ôm lấy nhau, cùng đi qua những giờ phút không thể chia sẻ qua Instagram -
những ngày mà giấc mơ dang dở
khó khăn chồng chất
hy vọng và thất vọng
khi phải đi qua những chia li, mất mát và những giây phút khó khăn nhất của cuộc đời
Và qua tất cả những điều ấy
Huy đã ở đó với Huyên,
Huyên đã ở đó cùng Huy
Nghe chuyện của Huy và Huyên, và chứng kiến cái ôm chặt mà hai bạn dành cho nhau hôm ấy, mình nghĩ:
Có khi tình yêu vững bền nhất, lâu dài nhất không nhất thiết phải là tình yêu trút hết trao nhau hôm nay hôm mai,
mà có khi như lời Huyên đã nói (và mình vô cùng thích)
Chân thành yêu nhau...
“Mỗi ngày một chút,
Cả đời là đủ”
An intimate wedding of Huyen + Huy
Wedding planner: Planners by 20z
Wedding videographers: About Time Wedding Films
Decorations:
Stationery: .weddingpaper
Wedding Dress:
Suits: �Venue: .dalat
Some stories aren’t built in a straight line. They stretch.
Across cities, across time zones, across years where everything changes, except for the way these two people keep choosing each other.
I can’t believe they have known each other for 11 years - it’s not just some years, but a whole chapter of one’s life!
They’ve lived through long-distance, missed calls, different lives on opposite sides of the world.
There were seasons when the relationship felt fragile, when it could have ended quietly.
But it didn’t.
Because sometimes, love doesn’t grow louder - it grows deeper.And effort, patience, and the quiet kind of commitment become the thread that holds everything together.
As someone who's been in a long-distance relationship myself, I know the weight of that distance. Even with video calls and good intentions, the space between two hearts doesn’t shrink easily. It takes showing up - on days when you’re tired, when words feel empty, when all you have is the hope that this love will still make sense at the end of it.
And maybe there were things only the two of them will ever truly understand.
Struggles that don’t show in photos. The kind of pain you carry quietly.
But even then - they stayed.
When I met them before the wedding, and saw the tears quietly fall during that conversation, and again, during the vows, there was something in those moments that said more than words ever could.
Not dramatic. Not performative.
Just deeply, honestly felt.
In those tears, I saw the weight of the years they had carried.The wavering times. The late night doubts.The little moments of hope that somehow kept the story going.
The courage just to say “Hey…” again.
And all of it leds us here.
To this joyous celebration.
To this love that endured,
To Tuyết Anh and Evan,
You’ve already done the hard part.
You’ve waited, fought, trusted, and returned.
Now, I hope life becomes softer.
I wish that your days ahead are full of ease, laughter, and peace.
That you will no longer have to cross oceans just to hold each other close.
Because this love - the one you built over 11 years
was well worth it.
There’s this moment in the final episode.
I don’t remember the music.
I don’t remember the light.
There were just two old hands brushing past each other as they sit, watching tangerines ripen. And somehow, that hit me harder than any wedding kiss I’ve ever photographed.
I realized that watched this show as a husband first, and I kept thinking about how love isn’t always grand.
Sometimes it’s just… not leaving.
Staying when it’s boring. Or quiet. Or painful.
The kind of love that doesn’t need a camera to exist, even if a camera was there, it would probably miss it.
As a father, it broke me in another way. That scene where Ae-sun, now old, watches her daughter make the same stubborn mistakes she once made? That ache in her silence - that’s what I fear the most. Watching my son grow, knowing I can’t live his life for him. Just guide, watch, and quietly pray he’ll be okay.
But as a photographer…this show made me want to shoot differently. Less curated. Less perfect. More wind in the hair. More hands fumbling. More glances that almost say something, but don’t. Because love often lives in the “almost.”
I think what “When life gives you tangerines” reminded me is this:
We’re not just photographing love - we’re photographing memory.
And memory is messy, fragile, and full of smells and songs and warmth we can’t quite frame.
But I want to keep trying anyway.
So if I ever photograph you, your wedding or your family, I hope you know:
I’ll be watching for the 𝘵𝘢𝘯𝘨𝘦𝘳𝘪𝘯𝘦 𝘮𝘰𝘮𝘦𝘯𝘵𝘴 - the ones that don’t scream for attention, but stay with you for a lifetime.
You don’t need rolling hills or skyscraper’s view to tell your truth. Maybe it’ll take just a sunlit Airbnb at noon. A quiet space where you can just be yourselves:
Books scattered on the table, hair a little messy, shirts all wrinkled. Where deep talks somehow turn into deep laughter. Where you quiz each other on random facts no one asked for. Where you play cards, mess around, forget the camera’s even there.
This kind of session isn’t for the cover of a wedding magazine - it’s for you two, for years to come.
When someone asks, “What were you like back then?”
And you’ll have proof - not of the perfect poses, but of the way you teased each other, the way you touched without thinking, the way your love felt… light, loud, quiet, silly, simple.
Because when you take away the views, the fancy dresses and suits, all that the layers - What’s left is just you two.
Be the first to know and let us send you an email when Ambient Wedding Photography posts news and promotions. Your email address will not be used for any other purpose, and you can unsubscribe at any time.
Ambient Wedding Photography được thành lập từ năm 2014, nhưng một năm trước đó, câu chuyện của Ambie đã bắt đầu.
Một người bạn thân của mình, sau vài lần thấy những bức ảnh hoa lá mây trời mình chụp, đã ngỏ ý nhờ chụp cho chị một bộ ảnh cưới. Sau lần ấy, thỉnh thoảng có dịp, mình lại cầm máy chụp những cặp đôi yêu nhau. Càng chụp, mình càng cảm thấy mê mẩn vì tất cả những cảm xúc mình nhận được khi làm việc với họ - từ e dè, ngại ngùng, đến phấn khích, lắng đọng, và không ít lần mình ngạc nhiên vì những điều ngọt ngào họ có thể làm cho nhau, hoàn toàn khác với ấn tượng ban đầu của mình. Bạn biết đấy - không bao giờ đánh giá một người qua vẻ ngoài của họ, nhất là những người đang yêu nhau.
Sau một năm, duyên của mình với ảnh cưới ngày càng thêm đậm, mình cùng “người bạn cùng nhà” Cee’s Bridal thành lập nên Ambient Wedding Photography. Đến bây giờ, Ambient Wedding Photography vẫn là một team gồm những người trẻ mê chụp hình, tận tâm, yêu thích mỗi cảm xúc chân thành, mỗi câu chuyện tình các bạn kể cho bọn mình, mà bọn mình vẫn có những cảm nhận rất riêng, không thể lẫn nhầm vào đâu được.
Một bức ảnh cưới không nhất thiết phải cầu kì, không nhất thiết phải dùng kỹ thuật cao siêu để ghi lại, nhưng nếu chứa đựng được chỉ một phần nhỏ cảm xúc của các cặp đôi dành cho nhau thôi, thì bọn mình hy vọng đó sẽ là một bức ảnh được xem đi xem lại rất nhiều lần trong cuộc đời. Và hy vọng, mỗi bức ảnh sẽ như một cái ôm nhẹ nhàng, ấm áp từ quá khứ.
Bọn mình chỉ mong vậy thôi.
Mời các bạn đến thế giới cảm xúc giản dị, tràn ngập những điều ngẫu nhiên đáng nhớ này của Ambie