27/02/2024
Thời còn cào bàn phím ,kếu lên là nhớ Sài Gòn Quay Quắt ....(2016)
SÀI GÒN BAO NHIÊU ĐÈN ĐỎ .....????...
"Thành phố chẳng còn những tìm mong..."
- anh vậy là tìm ra anh rồi ?
-ừ ,sao em ?
- anh có nhớ ,bài hát anh hay nghe mỗi lúc bật máy tính không ?
- Sao em ? bài hát nào ?
- Anh quên à ? Bài hát " Bức thư tình đầu tiên ấy " ....Em khờ quá phải không anh ? khờ khạo đến tội nghiệp cớ chi bắt chước anh ....bày đặt bây giờ mở máy tính lại bật bài hát này rồi cũng nghêu ngao " .....anh đã mơ về một mái nhà và những đứa trẻ ...."
- Sao thế nhóc ? Anh bảo rồi quên anh đi ? Quên anh ,như quên cơn mưa Sài Gòn chợt đến chợt đi ,quên ngã tư Gò Dưa ngập nước khi mưa xối xả về ,anh chỉ là một lãng khách ,anh chỉ ghé qua Sài Gòn ,dừng chân khi mỏi mệt ...hãy kiếm một người đàn ông thật tốt ,một người để em có thể dựa vào ,anh đã có gia đình đã ở xa em đến cả 2000 km ....
- Ừa ... em bít mà ....nhưng cứ lúc đi qua ngã tư Gò Dưa ...em lại nhớ ....em nhớ có một gã trai bắc đưa em về trong trời mưa ,ngã tư ngập nước lênh láng gã đó cứ bảo em rằng : " anh hẹn hò với mưa chứ không phải với em "...em khờ lắm phải không anh ....anh à ...bây giờ anh không viết nữa phải không anh ,em biết ,dạo này anh mải mê với những tấm ảnh ,những gương mặt xinh đẹp của các cô bé 18 ,em quên mình còn có một góc nữa đã lãng quên à anh ,cái góc anh từng bảo với em rằng ,anh sẽ viết lại khi tuyệt vọng nhất ,sẽ viết khi cô đơn nhất ,sẽ viết khi đau nhất ....bây giờ em cứ lần mò vào fb của anh hy vọng ....chờ đợi anh sẽ viết gì đó về cuộc sống của anh bây giờ .....vậy mà chỉ toàn ảnh là ảnh ....
anh ...anh không viết nữa à ....????????
- có ....anh vẫn âm thầm viết ...bay giờ có ai thích đọc những mẩu vụn vặt như anh vẫn thường viết đâu ?
- có mà anh..... hổm rồi em em vô fb của anh thấy bị chuyển thành " Kênh hài hước " em thấy lạ quá và chợt nghĩ chắc anh không dùng fb này nữa ,vậy là em mất một nơi để có thể lặng lẽ vô đọc những mẩu vụn vặt của anh .....rồi em cũng tìm lại được anh ....mừng quá .anh à ,anh buồn nhiều lắm đúng không ,về Bắc hơn 2 năm và ba anh đột ngột qua đời...anh ........anh à ...em biết anh rất đau đúng không ? Em bít anh tỏ vẻ mình mạnh mẽ để tự vực bản thân mình ,nhưng có cố gắng anh hãy cứ khóc thật bình thường như cách anh vẫn bảo em rằng ,anh thích lội mưa đặc biệt là những cơn mưa Sài Gòn .....anh từng nói lúc ấy thích nhất là anh có thể khóc thỏa thê và nhờ những cơn mưa che dấu giùm mình những giọt nước mắt mặn mòi ....là đàn ông không bao giờ được khóc ......anh .....sao anh im lặng ....híc lại để em độc thoại ....híc anh tệ thiệt đó ....anh mạnh mẽ lên nhé ,hôm nào đó anh hát lại cho em nghe bài hát "Bức thư tình đầu tiên nhé " ....em không làm phiền anh nữa đâu .....híc .......
- Ừ .....quên anh đi nhóc .....quên hết những ký ức về anh để lấy chồng em nhé ..........
- anh đang nghe nhạc không ???????
- Có ....anh đang nghe nhạc ,nghe nhạc sến của Trường Vũ ....
- anh nghe bài hát này đi hay lắm : ...Sài gòn có vẫn bé, như anh nghĩ không em
Như trong một bài ca
Thành phố bé, tìm hoài chẳng ra
Bé hay rộng hay lớn, cuối cùng chỉ là một thành phố
Và ta loay hoay giữa những cô đơn riêng mình
Sài gòn có tất cả bao nhiêu ngã tư đường
Bao nhiêu đèn giao thông và bao nhiêu lần đèn đỏ
( Nào lên xe cùng a, a sẽ đưa e về
Chắc đây là lần cuối, mình sẽ không gặp lại nhau )
Mỗi khi dừng đèn đỏ, mình lại hôn nhau nhé e
Hạnh phúc hôm nay để rồi chia tay ......
SÀI GÒN BAO NHIÊU ĐÈN ĐỎ .....????.......